3/9 Hôm nay ở buổi lễ đính hôn của con gái bạn
K.Oanh. Tâm trạng của mình nảy ra ý tưởng muốn viết về các bạn nữ của lớp. (Chỉ
vài bạn có trong ý tưởng của mình thôi)
Thanh
Hoa. Tên con bé nhà K.Oanh. Nhìn nét mặt hân hoan, rạng ngời hạnh phúc của bé
Hoa. Chẳng ai bảo ai… Mai, Dậu, Hằng và Oanh bỗng 1 chút chạnh lòng. Ngày xưa…
Chúng mình làm sao được như vậy! Đúng thế những con người vào buổi giao thời.
Mình chỉ còn biết cầm lấy tay bé Hoa và nói “Con hãy sống thật vui và hạnh
phúc. Luôn cả phần của ba mẹ con nhé”.
Sẽ
không phải khi đang vui vẻ như vầy mà lại nhắc đến những chuyện đã qua. Nhưng
đôi lúc mình lại lẩm cẩm như thế đó, các con của mình chúng hay nói mình âm
lịch là vậy. Biết sao được, để có cuộc sống tốt đẹp hôm nay cho các con, ba mẹ
đã trải qua bao nỗi thăng trầm vất vả. (Ở đây mình đặt biệt đề cao các ông bà
và bố mẹ)
Một
chị Dậu - Ngày 30 Tết năm đó … (nước mắt lưng tròng Dậu kể): Không có tiền đưa
con đi bác sĩ để trị cái mụn nhọt - Đường cùng mua 1 lưỡi dao lam về tự tay
rạch cho con với ý nghĩ “Sống chết có số” (con người khi đó bị dồn đến ngõ cụt
là vậy đó). Ơn trời là con bé đã qua khỏi và giờ đây cháu đã một mái ấm riêng
của mình và Chị Dậu giờ cũng đã thành đạt. Mừng cho bạn.
Một
Lai - Cũng bươn chải tìm nghề buôn bán, mở quán, mở nhà hàng. Cầm tay Lai mình
cảm nhận được hết nỗi vất vã của bạn, thế mà lúc nào ngoại hình cũng rất bảnh
bao, rất yêu đời. Hôm nay thì Lai đã là chủ 1 nhà hàng hiện đại và 1 trang trại
bề thế. Đến đây ta sẽ nhận thấy tâm hồn thư thái trước cảnh vật thiên nhiên.
Lai đã bằng lòng ở lại và rất ít khi về phố : Mình ủng hộ Lai.
Với
Oanh: không hay hát nhưng Oanh thuộc rất nhiều bài hát các bạn có biết lý do
không? Ngày xưa… cái ngày vừa trông con, vừa trông cái quán Karaoke của mình,
loại hình hát tập thể, ai đến trước hát trước, đến sau ngồi chờ, bà chủ ngồi
thèm hát chết mồ mà phải để người ta hát, đặng còn lấy tiền… đến nay cũng đã ổn
định, bé Hoa lấy chồng, cu Hiếu đang học năm III, nàng Oanh đã tự thưởng cho
mình cuộc sống thoải mái vừa làm, vừa chơi, vừa giữ gìn cho mình vóc dáng ở CLB
thẩm mỹ. Mừng cho K Oanh (Oanh đã nha!)
Chị
Hằng thì sao? Cuộc sống của Hằng coi bộ suông sẻ hơn, dễ dàng hơn, vì Hằng luôn
đi trước thời đại nên nắm bắt táo bạo và lại có mặt bằng, vì thế Hằng thành
công với tiệm NET “chị Hằng mà lỵ” đúng không? Chị Hằng thì phải luôn ở trên cao rồi,
khiến mọi người luôn phải ngước nhìn…
Giờ
đến mình đây! Sau bao nỗi thăng trầm, để tồn tại mình phải bỏ dạy để lai vào
đời với đủ nghề: làm kem, nấu rượu, nuôi heo, làm vườn, thợ may…. Để rồi giờ
lại trở về nghề nuôi dạy trẻ, mình bằng lòng với hiện tại. Công việc bây giờ mình
bận rộn là vậy nhưng không ngăn được lòng nhiệt tình của mình với lớp, với các
bạn... thế là được phải không? (Với mình thế là đủ lắm rồi)
Mình
rất xin lỗi các bạn, vì chưa được sự cho phép mà mình đã trải tâm sự của các
bạn lên đây, cũng chỉ vì quá yêu các bạn mà thôi… Các bạn ơi! Con cái chúng ta
bây giờ giỏi lắm, cặp nhật thông tin nhanh lắm, biết đâu một ngày lang thang
trên mạng nào đó… chúng đọc được những bài viết này. Mình rất mong chúng sẽ suy
ngẫm lại bản thân và sống cho ra sống để xứng đáng với sự hy sinh của cha mẹ
chúng. Các bạn có đồng quan điểm với mình không?
Hoa Mai 22h17' 06/09/2011
Hoa Mai 22h17' 06/09/2011
Cảm ơn những điều tâm sự bổ ích của Hoa Mai, phái nam cũng nhiều tâm sự lắm đó! mong các bạn mạnh dạn nhé
Trả lờiXóaChúc mừng K Oanh gia đình có sự kiện vui nhé!
Trả lờiXóa