Ai trả tiền... (Bài đăng của Xuân Thành - Phan Thiết)

Thầy kể các em nghe câu chuyện nhân buổi coi thi lớp 10
môn Văn chiều ngày 17-12-2010
Trong đề có câu “ …thế nào là bạn tốt…”
  Nhân chuyện xét hạnh kiểm vừa qua, kết hợp với đề thi Thầy nghĩ ra câu chuyện, muốn gởi đến các em
                                                            AI TRẢ TIỀN
                         …có 3 nhân vật là bạn với nhau từ nhỏ.
+ Nông    : (nông dân : nhà nghèo, chăm chỉ, cần cù, thật thà, chịu khó)
+ Ngộ      : (giác ngộ : Con nhà trung lưu ham chơi, ranh mãnh, tính hay ỷ lại người khác)
+ Thoáng : (phóng khoáng : thường chăm lo hình thức, con nhà buôn bán, giàu có, tiêu tiền người khác rất thoáng, không đắn đo, suy nghĩ )
Thầy không phải gv dạy Văn nên các em chịu khó đọc và hình dung thêm vào câu chuyện .
 - Ngộ: nè, Thoáng cho tao mượn 10 ngàn đi mày.
      - Thoáng : Đây nè.
        . . .
- Ngộ: nè, Thoáng cho tao mượn 20 ngàn đi mày.
- Thoáng : Đây nè.
 . . .
- Ngộ : nè, Thoáng cho tao mượn 30 ngàn đi mày.
-Thoáng : Đây nè. Chuyện nhỏ
 . . .
- Ngộ : Mày đúng là một thằng bạn tốt.
KhaKhaKha….Thoáng cười khoái chí
-Ngộ gặp Nông : nè, Nông cho tao mượn 10 ngàn đi mày.
-Nông ậm ự : Tao không có tiền mày ạ.
-Ngộ tức giận : mày đúng là thằng này bần tiện … có tiếng!
 Nông ấm ức khóc không thành tiếng…
. . .
- lần khác, Ngộ vẫn kiên trì gặp Nông  :   Nông cho tao mượn 5 ngàn cũng được.
-Nông vui mừng khi Ngộ nói chuyện lại với mình, và buồn bả trả lời  : Tao không có tiền mày ạ.
-Ngộ không thèm nhìn: Xí í i i...
-Nông sực nhớ : Ngộ nè, chiều nay nhà tao gặt lúa, ba tao có thuê người làm, để tao xin cho mày làm nha.
- Ngộ : Ê! Không cho thì thôi, mày dám nhục mạ tao hả?... Bốp! Bốp!. . .
Nông ngậm ngùi chịu dựng 2 cái tát từ bạn…
Ngộ gặp Thoáng tâm sự vế tính bần tiện của Nông…..
     -Thoáng hất hàm: Ôi dzời, sao mày không nói với tao, tao cho. Tao thiếu gì tiền, Thoáng mà lị.
      -Ngộ vui vẽ: Mày đúng là một thằng bạn tốt của mọi người.
-Thoáng cười kiêu hãnh : Kha Kha kha ha ha aaaa… Thoáng mà mày.
           
 TUỔI HỌC TRÒ QUA ĐI …

                                                GẶP LẠI 20 NĂM SAU. . ..

Các em dự đoán cuộc sống của những người bạn ấy như thế nào?

Ồ! Mấy chục năm tụi mình mới gặp nhau. Mình tìm một nơi nào thật ngon để ăn mừng và tâm sự….

Đừng ngại gì hết, tiền tụi mình chia 3 ra trả mà. ( vẫn có người e ngại)
Gia cảnh 
Nông - Một vợ 2 con. Đôi tay chai sạn, da sạm nắng, thân hình vạm vỡ, dáng nông dân!
 Thoáng - Một vợ 4 con, dáng dấp vẫn là “công tử Bạc Liêu “
Ngộ - ốm nhiều, già trước tuổi, độc thân.
     Họ đã qua tuổi 30!
                                    Họ đã quá nữa đời người………
Tâm sự:
-Thoáng:Tao thấy làm ra đồng tiền khó quá. Cửa hàng ba má cho, tao kinh doanh không có kinh nghiệm, tiêu xài thiếu ý thức, cuộc sa sút hơn hồi đó nhiều. Con đông, bây giờ cuộc sống muốn đủ phải tính toán tiết kiệm…..
-Ngộ: tao nợ nần lung tung, những lúc ốm đau muốn mượn tiền đi khám bệnh không ai cho nữa. Nhiều lần đã nghĩ đến cái chết mày ạ.
  Nông: …
    Chầu nhậu hôm nay tụi bây ăn no say và nhớ mua về cho gia đình cùng ăn. Hôm nay tao trả tiền tất cả. Mong tụi mày xem nhau như xưa.
                                                            GIÚP NHAU….
   (Ngộ, Nông và Thoáng cùng nhau đi tìm nơi bán hàng giá gốc để giới thiệu cho Thoáng mua và cạnh tranh giá bán)
   Nông mạnh dạn đề xuất : Ngộ à. Mình còn nhiều lô đất trống chưa canh tác. Mình chọn lô tốt nhất và chỉ cho bạn canh tác. Dụng cụ lao động, ăn uống bạn tự túc, mình bán nợ cây và hạt giống, lúc thu hoạch trả lại tiền giống cho mình, tiền lời chia 7:3, Bạn 7 mình 3. Tiền lời mình lấy sau mỗi vụ thu hoạch. Thuê đất có thời hạn. Không nợ!
                                                 ( Chia tay, mỗi người một suy nghĩ…)   
CÁC EM SUY NGHĨ THẾ NÀO ?
                                                                              20 NĂM SAU…
  (…Gặp lại, đúng ngày tháng chỉ khác năm. Tất cả đều sắp qua tuổi lục tuần…)
 - Ngộ nhìn Nông mừng và tủi : Tao có điều khó nói quá . Mong bỏ lỗi nếu mày phật ý…
 -Nông mĩm cười đáp ngay: Mày làm gì như ngày mới cưới vợ vậy.
 -Ngộ nhìn bạn bè cảm động: Nhờ tụi mày, nay tao đã có gia đình hạnh phúc, cuộc sống ổn định. Mảnh đất này đã thấm bao mồ hôi, nước mắt, bao nhiêu kỉ niệm và đôi bàn tay rướm máu của tao cũng đã từng nhỏ giọt, đến giờ này tao phải trả lại cho mày. Tao rất sợ ngày này. Nhưng nó vẫn đến! Lòng đau hơn cắt! Mỗi chiều ra nhìn mảnh đất, càng muốn níu kéo về mình thì càng đến gần ngày chia tay nó.  
                        Nước mắt tuôn ra tự lúc nào...
 -Nông nhìn bạn : Mày đừng buồn Ngộ ạ, đất tao, tao nhận lại. Mày đủ kinh nghiệm và tiền bạc để tìm mảnh đất khác đẹp hơn , tốt hơn. 
 Thoáng chen vào nhưng nói cũng không thành lời : Cuộc sống tao khá lên cũng nhờ tụi mày. Trong hoàn cảnh này… tao hiểu Ngộ muốn gì Thoáng  ạ, nhưng. . .
                   HU HU hu hu uuu…
   -Ngộ đưa toàn bộ hợp đồng cho thuê thửa đất ngày xưa lại cho Nông trong tiếng nấc của 3 người.
 Nông nhận lại toàn bộ cất cẩn thận vào cặp và tiếp tục ngồi nhậu, lúc này ai ai cũng đều mong mình được trả tiền.
                          Cuộc sống của họ bây giờ khá như vậy đó.
                                      THEO EM, AI TRẢ TIỀN ?   
    
…và một quyển nhật kí đã úa màu được lấy ra …
   …được ghi cẩn thận và chi tiết những tháng ngày nhận tiền từ tay Ngộ, đồng tiền mà hàng tháng hàng năm được Ngộ nâng niu, vì nó được làm ra bằng máu và nước mắt cuả chính mình.
Nông đã lấy và lấy đủ tất cả, không cần quan tâm lúc ấy Ngộ đang  cần tiền như thế nào! Cũng có không ít lần hai bên lớn tiếng, nhưng Nông không bao giờ ra về khi không có tiền.
   … Nông đọc rõ ràng từng chữ một, từng câu một, từng ngày tháng một … từ những vụ cải nhau do Ngộ không trả tiền đúng ngày, từ những lúc Ngộ mất mùa thiếu ăn, từ những lúc Ngộ bệnh không canh tác được…từ những xót đau nhất của Ngộ. Nhưng…
                                                Nông vẫn lấy tiền!
   Nông đọc nhật kí trong nước mắt, người nghe , nghe trong dòng lệ. . .
    Ba người bạn cùng uống, cùng nghe, cùng khóc,…
            -Nông sung sướng cầm tay Ngộ và không ngăn được những giọt nước mắt của mình rồi tiếp : Ngộ à, trên tay tao là toàn bộ số tiền mà tao đã lấy của mày trongt những năm qua và cả tiền mà mày đã mượn tao trong lúc học phổ thông, lúc mà tao chưa làm ra được tiền. Nhưng tao còn nhớ ngày tháng và số tiền mày mượn, khi đã có tiền tao vẫn nhớ và để vào trong này cho mày.
Nông nghẹn ngào, ý nghĩ không diễn đạt thành lời...
          Ngộ ạ, giờ này tao hãnh diện để trao lại cho mày tất cả những đồng tiền này, Vì đây chính là tiền của mày mà tao đã cất gữi nó suốt 20 năm với bao nhiêu nước mắt hiểu lầm, bao nhiêu nước mắt giận hờn , oán trách. Nhiều lúc “cái tôi “ tao nỗi lên tao không kiềm chế được. Tao định… tao định… và tao định. . . rồi vì mày, tao nhịn, nhịn tất cả để đợi đến ngày hôm nay.
 Một ngày của tình bạn!                         
                  Ba người ôm nhau, vị mặn của nước mắt đã đến bờ môi của mỗi người.
 Nông cố kìm chế cảm xúc để nói thành lời:  Đây, là toàn bộ giấy tờ mà tao đã sang tên thửa đất cho mày cách đây 20 năm, ngày mà mày cuốc lát đất đầu tiên trên mãnh đất đầy công sức của vợ chồng tao, cũng là ngày mà vợ chồng tao đã cùng nhau  sang tên cho mày rồi,Ngộ ạ.
             ... 
                                   
NÔNG ƠI!  Ngộ gọi to hai tiếng rồi nghẹn ngào:  Điều tao muốn nói với mày hôm nay là điều mà mày đã âm thầm làm cách đây 20 năm trước…
     Ba người bạn một tâm hồn, họ ôm nhau cùng khóc . 3 giọt nước là 1.
 Bạn tốt, hai chữ đơn giản quá, đọc chỉ có 2 giây  nhưng cả 60 năm ta mới hiểu được.
 Có phải sát bên ta đều là những người bạn của ta, những viên ngọc quí của ta nhưng ta cứ thờ ơ như không muốn biết ?
     Nông ơi ! Thoáng ơi ! Và tao ơi. . . .
    Ngộ nâng niu đồng tiền tình bạn, và trịnh trọng lấy ra đúng số tiền mà thời học sinh đã mượn….           
   Ba người đã cầm trong tay những đồng tiền của chính mình.
                        bạn ơi…tình bạn ơi…  Những giọt nước mắt hạnh phúc mãi tuôn trào.                       
                                                                         Viết để tặng lớp 12c6
                            …một lớp, biết bao giờ mới hiểu, mới yêu thương và biết chia sẻ cho nhau?
                                                           Thầy mong ở các em điều gì hả 12C6?
                                                                 nguyenxuanthanh
                                                            gvcn 12C6- 2010.2011
                                            23g27ph 17.12.2010 .  thanhpt07@yahoo.com





                       



Nhận xét

Đăng nhận xét