Cho tôi 1 vé về tuổi thơ



Mưa!!! Ôi mùa mưa năm nay thật đáng yêu, đáng nhớ đến nhường nào.
Trong tiệc cưới con của người bạn cùng dạy trẻ ngày nào với mình chiều chủ nhật 5/7/2015 vừa rồi. Mình đã thật tình cờ và may mắn gặp lại thầy Lê Mậu Minh người đã dạy lớp mình mấy năm liền môn Văn tại trường Lê Lợi ngày nào. Cảm xúc ùa về thầy và trò rất mừng hỏi thăm nhau về cuộc sống hiện tại, gia đình con cái, mọi thứ. Thầy cũng không quên hỏi thăm các bạn trong lớp. Thầy còn nhớ rất nhiều bạn. Nhiều cái tên đã được nhắc đến. 40 năm rồi. Thầy tuy có già hơn trước nhưng trông mập mạp hơn ngày xưa, dưới ánh sáng của đèn hiện diện gương mặt thật hiền và rạng ngời. Mình tranh thủ xin ngay số điện thoại của thầy sợ lúc tan tiệc cưới chộn rộn sẽ không gặp được nữa.
Ngày hôm sau, mình liền gọi ngay cho Đắc, Đông và Xuân Thành. Thấy mình quá vui mừng vì việc này, nên các bạn đã đòng ý cho sự kiện này được lan tỏa đến các bạn trong lớp nên đã 1 bữa cơm thân mật giữa thầy và lớp vào trưa hôm qua 7/7/2015 do quá đột ngột vả lại mấy ngày nay mưa nhiều. Nên các bạn đã không đến đông đủ như mình dự tính. Sợ thầy chờ lâu. Mình rất ngại. Nhưng thầy cứ bảo không sao, chờ thêm lúc nữa, rồi lại lúc nữa....
Sau cùng hơn 12 giờ trưa mới bắt đầu dùng cơm. Điểm danh được 10 bạn. Thầy bảo “Như vậy đã rất tốt rồi! Thầy cảm ơn các em.” Giọng thầy nghẹn lại. “Thầy xin lỗi không nói được nhiều vì rất xúc động. Thầy sợ mình sẽ khóc trước mặt các mất”. Ôi! Thấy thương thầy quá. Sao ngày còn đi học mình lại không biết trân quí tình cảm của thầy như vậy. Có lẽ ngày ấy mình trẻ con quá chăng? Mình thật đáng xấu hổ. Chúng mình cùng ăn cơm, vừa hỏi thăm thầy đủ chuyện. Thầy cũng bị kéo vào câu chuyện ngày xưa của lớp nên ăn chẳng được bao nhiêu. Vì là tiệm ăn nên ngồi lâu sẽ bất tiện chúng mình lại mời thầy vào quán cafe dưới bờ hồ để tiếp tục câu chuyện quay về kỷ niệm lúc còn tuổi thơ. Các bạn chụp hình với thầy, cùng thầy hát lại những bài ca ngày xưa thầy đã dạy “Thuyền em đi trong đêm, Tình đồng chí,...” Tuy không thuộc hết bài nhưng cũng chẳng có bạn nào quên cả. Đó mới là cái duyên. Thật hạnh phúc. Trên cả tuyệt vời...
Đến gần 2 giờ trưa. Thầy bảo “Giờ phải chia tay thầy còn phải qua công an để làm một số giấy tờ tùy thân.” Thầy cảm ơn và nói trong nước mắt. “Thôi đừng nhớ thầy nhiều nữa nha!”
Nước mắt ai cũng lưng tròng như chực trào ra. Nhưng chúng mình đã không khóc.
Chúng em chào thầy! Quá khứ lớp mình rất đẹp, rất tình cảm sẽ là động lực cho chúng mình sống tốt hơn. Chắc chắn chúng ta sẽ còn gặp lại thầy, lần sau sẽ còn đông hơn lần này. Mình chắc chắn như vậy!
Chúc cho thầy luôn luôn mạnh khỏe.
Ngoài trời vẫn mưa. Nhưng hình như hôm nay mưa có màu sắc thì phải. Màu hồng.

2 giờ trưa ngày 8/7/2015

Hoàng Thị Hoa Mai

Nhận xét